Tôi không đi được giày cao gót.
Nhưng tôi thật sự rất thích chúng. Thích ngắm nhìn. Và lắng nghe.
Catherine de Medicis_ một tiểu thư danh giá quý tộc Ý _ người đầu tiên đi giày cao gót xuất hiện trong đám cưới của mình, hẳn không thể ngờ rằng thứ mà nàng đang xỏ chân vào sau này sẽ trở thành một điều kỳ diệu, là niềm đam mê của triệu triệu cô gái trên thế giới này. Những đôi giày cao gót không chỉ làm thay đổi “bộ mặt” của các cô, mà còn thay các cô cất lên tiếng nói của riêng mình.
Giày cao gót rất đẹp. Hẳn rồi! Tôi cá là bạn có thể ngồi hàng giờ liền để ngắm chúng mà không thấy chán, nếu bạn là một cô gái ( và cho dù bạn là một chàng trai thì chắn chắn bạn cũng muốn nhìn nó để xem vì sao bọn con gái lại thích cái thứ này đến thế, hoặc “trông lênh khênh như thế kia mà chúng nó cũng xỏ chân vào được” ). Chúng không chỉ làm cho đôi chân của bạn trông dài miên man, mà còn tôn lên những đường cong mềm mại của cơ thể, tôn lên nét nữ tính nơi bạn. Điều quan trọng nhất là, bạn sẽ không còn phải ngước lên khi nói chuyện với mọi người. Dường như bạn đã bước lên một vị trí khác. Cả thế giới đã thay đổi. Điều đó thật tuyệt!
Nhưng điều kỳ diệu mà tôi muốn nói đến không nằm ở chỗ đó.
Bạn đã bao giờ lắng nghe tiếng bước chân của những cô gái trên đường ? Vỉa hè, trung tâm mua sắm, hành lang, cầu thang… Nếu bạn đã từng, và nếu bạn để ý một chút, bạn sẽ nhận ra điều này: hai đôi giày dù giống hệt nhau, khi xỏ vào chân hai cô gái khác nhau thì âm thanh chúng tạo ra cũng khác nhau.
Điều kỳ diệu mà tôi muốn nói chính là những âm thanh đó.
Những tiếng “cộp… cộp… cộp” tưởng chừng rất vô vị lại là thứ phản ánh trực tiếp tâm trạng, tình cảm của người đang sử dụng nó. Bạn lắng nghe mà xem! Cô gái đằng kia đang tức giận. Đôi giày vô tội phải hứng chịu từng cái dậm chân trên sàn, vô tình tạo ra những âm thanh to, trầm, nặng nề khiến người khác phải giật mình. Cô gái xinh đẹp với chiếc váy xanh đang bước lại gần thì dường như là rất vui vẻ. Đôi giày cô mang phát ra những tiếng nhẹ nhàng, thanh thanh, nhịp độ hơi nhanh cho thấy sự hứng khởi. Hay tiếng giày ngắc ngứ, nhịp không đều, âm vang lên lúc nặng lúc nhẹ theo tâm trạng bối rồi, chần chừ. Tiếng giày vang liên tiếp, nhịp liền nhau, gấp gáp đầy vội vã. Sự trầm ổn của những âm thanh vang đều, âm lượng vừa phải, trầm mà không nặng, hay sự nhàn nhã, thoải mái với âm thanh thanh thoát, nhẹ nhàng, nhịp bước đều đặn, quãng cách giữa những bước chân tương đối thong dong, nhàn nhã…
Bạn cứ lắng nghe đi!
Tôi có thể đi một đôi giày ba phân, gót không cao lắm nhưng giúp bước chân tôi nhẹ nhàng, mỗi bước đi tạo nên những âm thanh thanh thoát, giúp tôi tự tin thể hiện cảm xúc của bản thân, hơn là đi một đôi giày mười hai phân rồi chăm chăm cố gắng bước những bước chệch choạc. Trong đầu chỉ tồn tại duy nhất ý nghĩ làm thế nào để không bị ngã, để chân bớt đau, hoàn toàn bỏ rơi cảm xúc của mình.
Đừng xỏ chân tùy tiện vào một đôi giày chỉ để trông mình cao nhất có thể, bất chấp nó có hợp với mình hay không. Mọi người sẽ vẫn quay lại nhìn bạn, nhưng chỉ là vì trông bạn rất lố bịch. Hãy chọn đôi giày có thể tôn lên thần thái, khí chất, có thể nói lên cảm xúc của bạn, thì “dù bạn không cao, người khác vẫn phải ngước nhìn”.
Người ta rất sẵn lòng khen một cô gái ngoại hình khá, cao ráo sáng sủa là “xinh”, nhưng để thốt ra từ “đẹp”, thì cần phải đắn đo, suy nghĩ rất nhiều. Giữa hai từ “xinh” và “đẹp” là khoảng cách không phải ai cũng bước tới được.
Vì vậy, hãy chọn đôi giày có thể làm bạn “đẹp”, đừng chọn đôi giày chỉ khiến bạn “xinh”.
Bạn có nghe thấy không? Những đôi giày đang nói…
Bạch Dương